TỰ VẤN

TẢN MẠN ››
Parent Previous Next

Nhiều lần, tôi đã tự hỏi bản thân: “Thực ra thì mình thuộc chủng gì nhỉ? Cầu kỳ, khó tính, cầu toàn? Hay dễ tính, hòa đồng?”.
Để rồi tôi tự nhận với mình rằng: chẳng có câu trả lời nào là đúng cả. 
Tôi biết mình cực kỳ khó tính đối với những vấn đề tôi cho là nguyên tắc cơ bản trong cuộc sống, ví như:
- Trong quản lý và công việc: tôi thường đòi hỏi sự công bằng ở mức cao nhất. Và để có thể tạo nên một môi trường như vậy, thì dĩ nhiên là tôi luôn phải rướn lên để làm gương cho cấp dưới. Làm quản lý ở Vietnam Airlines gần 20 năm, một ngành hồi xưa là niềm mơ ước của bao người – tôi không can thiệp cho bất cứ ai là họ hàng của mình vào ngành. Cũng vì vậy – hồi đó cả gia đình họ hàng trách móc tôi nhiều lắm. Tôi cũng đặt ra những tiêu chuẩn cao trong công việc (tuy vẫn luôn cố gắng thay đổi liên tục để nó hợp lý). Nhiều lúc tôi trở thành con người hơi kỳ dị trong mắt mọi người – tôi luôn có cảm giác vậy, nhưng sao không thể thay đổi được?
- Trong cuộc sống: hồi xưa, khi chưa có con, và chưa có kiến thức gì về bảo vệ sức khỏe, tôi sống sao cũng được. Mọi người ăn gì, tôi ăn nấy. Vì mẹ và chị tôi “tranh nhau” quản lý gia đình, tôi tránh ra ngoài, vì nghĩ là mình bận thì mọi người làm hộ, đỡ đau đầu với chuyện “cơm áo gạo tiền” hàng ngày. Nhưng ngay khi có bầu, tôi xác định với mọi người trong gia đình: “Con tôi, tôi phải có toàn quyền nuôi và dạy theo kiểu tôi muốn – và để làm được điều đó một cách tốt nhất – tôi tự học làm mẹ”. Cũng có lúc, mọi người định thử “giới hạn” trong việc đó, tôi lập tức có ngay những biện pháp để bảo vệ quyền của con tôi, cái quyền được chính mẹ nó nuôi dạy đúng theo kiểu tiên tiến nhất. Trong nhà, cũng nhiều lúc “cơm chẳng lành canh chẳng ngọt”, như bất cứ gia đình nào khác. Nhưng rồi, bằng sự thẳng thắn và kiên quyết của mình – hầu hết trong mọi trường hợp, mọi việc được giải quyết có tình có lý. 
- Tôi ghét sự giả dối, ghét những điều sáo rỗng, đặc biệt là cái thái độ luôn tìm cách “gói ghém” cái xấu, cái không hài lòng lại, để nghĩ rằng không ai nói ra, nghĩa là mọi sự vẫn tốt đẹp. Tôi cũng ghét những sự lên gân, sĩ diện hão không cần thiết trong cuộc sống. Tất cả những điều đó chỉ làm cho cuộc sống của ta thêm căng thẳng, chất chứa – để rồi có lúc mâu thuẫn bùng lên dữ dội mà thôi.
- Tôi trân trọng sự chân thành, trân trọng tri thức, trân trọng những người dám chia sẻ, dám đấu tranh để bảo vệ những điều mình coi là đúng, sau khi đã tập hợp đủ thông tin để xác định cái đúng, cái sai của sự việc, chứ không phán xét bừa, phán xét ẩu vì bất cứ mục đích gì.

Nhưng hình như càng ngày tôi càng trở nên “cầu toàn” hơn? Hễ đi đến đâu, thì nơi tôi đến đầu tiên là chỗ mua đồ ăn. Nếu liếc thấy nơi đó có gạo lức, có dầu olive extra virgin và dầu dừa lạnh – thì tôi mới an lòng. Trước hôm đi, đã ngờ ngợ là bên này không có dầu dừa, tôi mang đi một thẩu loại to nhất mà Viet Healthy có. Để rồi chỉ sau 3 ngày, tôi hoảng hốt thấy là hai mẹ con chén hết gần nửa lọ rồi. Tìm trong siêu thị không có, tôi quyết định mình nhịn dầu dừa, thay vào đó uống thêm dầu olive, để dành cho con gái. Mà cô con gái tôi cực kỳ sợ uống dầu, nên phải có yogurt không đường để trộn cho nàng ăn. Mang đi có 2 hộp yogurt loại 1 lít nhập của Đức, cũng sắp hết. Tối hôm qua hì hục lên mạng search thông tin xem nơi nào bán đủ đồ ăn nhất ở Yangon, thì có người khuyên đến “Market Place”. 
Ăn sáng xong, con đi làm, mẹ đi tìm chợ. Đến nơi, dạo một vòng, thấy có duy nhất một loại dầu dừa nhập của Thái lan, mà lại loại xịn, tôi mừng quá. Này nhé: dầu tách lạnh, lại được ép ly tâm từ nước cốt dừa (centrifugal extraction), chứ không phải là ép từ cơm dừa sấy khô (expeller) – dầu này – nếu đầu vào của dừa đảm bảo, thì chất lượng không kém dầu của Viet Healthy, nhưng mà giá cao hơn quãng 30%. Tôi chê thêm một điều là họ dùng chai nhựa, chắc để giảm giá thành và giá vận chuyển? 
Dạo thêm vòng nữa, tìm được đúng loại yogurt vẫn hay mua ở siêu thị Metro – vậy là hớn hở tự thưởng cho mình món mì Ý trộn tỏi và dầu olive extra virgin – rồi tí tởn đi về.

Để rồi lại tự vấn bản thân: sao mà khó tính và cầu toàn vậy hả trời? Nếu chẳng may phải sống ở nơi nào không có đủ tiêu chuẩn như mình muốn: không có dầu dừa, không tìm được gạo lức, không dầu olive extra virgin – thì làm sao? Câu trả lời là: tôi sẽ tự làm dầu dừa, hoặc chuyển sang ăn bơ + mỡ động vật và các loại đậu, thay vì ăn dầu đậu nành và gạo trắng.

Con gái sắp về rồi, đi nấu nước me dại (gooseberry) cho nàng uống đây, không ngồi nghĩ lung tung nữa. 
Mà xử lý cái lũ quả này đâu có dễ: dao to để chặt tư nó ra, dao nhỏ cậy hạt, rồi còn phải cắt nhỏ ra mới nấu chứ. Không cẩn thận là đứt tay như chơi, vì cái quả này nó bé mà cứng kinh khủng.

Created with the Personal Edition of HelpNDoc: Create help files for the Qt Help Framework