TRANG CHỦ CAMNANG

NỘI MÔNG – TÌM VỀ BẢN TÌNH CA DU MỤC TRONG GIẤC MƠ

Sân bay Ngạc Nhĩ Đa Tư chào đón chúng tôi bằng sự khang trang đáng kinh ngạc của cơ sở hạ tầng. Không quá rộng lớn nhưng nơi này có khá nhiều thứ để ngắm nhìn. Từ kiệt tác hội họa trên mái vòm trần nhà, cây xanh mướt và hoa nở rộ, đường đi lối lại sạch sẽ, ghế khắp mọi nơi để nghỉ ngơi sau chuyến bay, một vài cửa hàng ăn uống nhỏ và nhất là sự ân cần ấm áp của nhân viên sân bay. Chà, một sự chào đón không hề tệ!  

Tôi đã nghĩ rằng chắc hẳn đến đây vào mùa hè thì sẽ nóng lắm, ai ngờ bước ra khỏi sân bay thì mát ơi là mát, mát điên đảo từng tế bào. Quả thật truyền thuyết về Nội Mông được nghe trước khi đi là đúng: nắng vẫn cứ rực rỡ đấy, nhưng cơn gió mơn man trên tóc cùng không khí dễ chịu thật tuyệt vời làm sao, cứ như ai đã mang Đà Lạt sang đây vậy. Chọn cho mình chỗ ngồi ở hàng ghế đầu tiên khi lên xe bus về khách sạn, tôi tranh thủ ngắm đường xá và có cảm giác như mình đang trong bối cảnh bộ phim siêu tưởng nào đó khi đường phố và đại lộ nơi đây thênh thang sạch đẹp và tân tiến là thế nhưng lại… vắng hoe.

Rất hiếm hoi mới nhìn thấy người dân xuất hiện, một vài chiếc xe bus khác đi qua rồi lại mất hút, trả lại vẻ tĩnh lặng không ngờ cho đường phố. Tôi nhủ thầm: “Chà, ở nhà mà đường vắng thế này là chuyện chỉ có trong mơ, và mình sẽ xách xe ra đường lượn phố ăn uống mỗi ngày.” Còn chưa kịp mơ tiếp thì xe đã đến khách sạn.


Sa mạc và lời thì thầm của gió



Thành phố Ngạc Nhĩ Đa Tư buổi tối nhìn từ cửa sổ không lung linh ánh đèn, không ồn ào bản giao hưởng của âm thanh đường phố, tiếng nhậu huyên náo và giao thông nhộn nhịp, có lẽ vì thế mà giấc ngủ đã đến sớm hơn dự định đi dạo 1 vòng của tôi. Sự yên tĩnh và vắng vẻ đã ru tôi vào một giấc ngủ êm đềm nhất. Và buổi sáng bắt đầu bằng bất ngờ nho nhỏ. Đó là món quà của trưởng đoàn tặng mọi người: tất đi trên sa mạc để không bị bỏng chân và khăn che nắng chuyên dụng bảo vệ làn da. Ái chà chà, tôi nôn nóng đi khám phá sa mạc đến mức mặc luôn vào, mường tượng rằng mình sẽ có một ngày vui chơi hết cỡ ở sa mạc Vọng Âm.

Nhắc đến sa mạc chắc hẳn điều đầu tiên chúng ta hình dung là không có gì ngoài cát và nắng nóng. Đúng vậy, nếu không che chắn kỹ thì cơn gió mạnh thổi cát vào mắt và miệng thay cho lời chào mừng bạn đến đây. Ở sa mạc Vọng Âm, cát chính là sự sống, là bản thanh âm lạ lùng khi cát tạo ra tiếng vang huyền diệu thay đổi theo hướng gió và cách chúng ta đi trên cát.

Nhiều lần xem phim dã sử, tôi đã mơ về một ngày mình là nhân vật chính theo vó ngựa kiêu hùng trên sa mạc và những nẻo đường chinh phạt. Lần này tôi đã có cho mình một hành trình khám phá sa mạc Vọng Âm theo cách lạ lùng nhất. Đi cáp treo ngắm cát trôi theo gió tạo thành đủ hình thù từ trên cao, đi xe chuyên dụng để tận mắt nhìn cát đổi màu, rồi hóa thân thành du mục đủng đỉnh cưỡi lạc đà và mạo hiểm đu dây zipline trên không. Trong chốc lát thấy mình như siêu nhân với sức mạnh vô địch siêu cấp say đắm trong tiếng vọng giữa biển cát hoang vu muốn quên lối về. Niềm khao khát được trải nghiệm một đời sống khác đã thành hiện thực.  Ngẩng lên nhìn trời xanh trong như dải lụa óng mềm, thấy mình hạnh phúc quá đỗi.

Một lần được sống như người xưa







Người Mông Cổ xưa sống thế nào nhỉ? Tôi vu vơ với ý nghĩ thoáng qua trong đầu và nay tìm được câu trả lời khi đến Tri Thanh Quán. Đây là nơi trải nghiệm cuộc sống thời xưa tại Nội Mông và tìm hiểu về Quan Tri Thanh Nội Mông Cổ. Sau đó, chúng tôi đến căn cứ tài nguyên trồng trọt sa mạc Khố Bố Kỳ để tiếp tục kinh ngạc trước nỗ lực biến sa mạc xưa thành ốc đảo xanh tươi tuyệt đẹp cùng vườn sinh thái Cung Lư Phù và đặc biệt là cây thần Obo giữa sa mạc hoang để có một ước nguyện cho riêng mình.

Trở về thảo nguyên xanh Ngạc Nhĩ Đa Tư





Sau một ngày thăm thú mệt nhoài, chúng tôi trở về thảo nguyên xanh Ngạc Nhĩ Đa Tư để nghỉ ngơi. Đợi sẵn chúng tôi ở đó là lều du mục mang tên lều Bao màu trắng sữa như viên kem dừa nổi bật trong chiều tím. Bước vào bên trong là lại thêm bất ngờ khi lều trông giản dị là vậy mà có đầy đủ trang thiết bị nội thất không kém gì phòng khách sạn, có nhà tắm, nước nóng và chiếc giường êm ái. Đã bao lâu rồi kể từ ngày thơ bé tôi đã từng dùng thùng bìa carton dựng lên chiếc lều của riêng mình, nay tôi được ngủ trong lều tiện nghi giữa thảo nguyên.

 Màn đêm buông xuống cũng là lúc lửa trại bùng lên ấm áp, chính sự vui vẻ và tràn đầy tích cực của người dân du mục nơi đây đã truyền năng lượng để chúng tôi cùng hòa mình vào những điệu nhảy của người Nội Mông trên thảo nguyên lộng gió.

Một đêm bình yên trên thảo nguyên qua đi, bình minh đón tôi bằng hình ảnh đàn gia súc nhẩn nha, những bụi hoa đủ màu xen lẫn trong cỏ còn ướt sương. Từ đây chúng tôi di chuyển đến khu vực vui chơi chính. Con đường đất chỉ mới kịp hiện ra trong tầm mắt, tai tôi đã nghe thấy tiếng vó ngựa rầm rầm. Lần đầu tiên nghe âm thanh giục giã thật gần, lòng tôi đầy phấn khích chỉ muốn lao ngay ra khỏi xe mà nhảy lên phi nước đại. Chúng tôi được chào đón bằng rượu ngựa – 1 nghi thức chào đón thể hiện sự nhiệt tình và hiếu khách của những người du mục.

Tiếp đến là một loạt hoạt động vui chơi ở thảo nguyên. Vì đã đặt tour trọn gói ở đây, trong tour đã bao gồm hết chi phí trò chơi nên tôi chỉ việc vào chơi hết mình thôi và không nghĩ gì. Những trò chơi khi xưa chỉ bó buộc trong công viên thì nay tôi được thỏa sức tung hoành giữa bốn bề bao la bát ngát như tham gia đi xe đua nhỏ tiêu khiển, trượt trên cỏ, đi xe điện đụng …. Một lát sau chúng tôi di chuyển đến khu vực bắn cung để thử tài điều khiển mũi tên lao đi vun vút như những vị anh hùng hảo hán, thấy mình thật oách chẳng kém gì.


Biết rằng cơ hội tìm hiểu đời sống thực tế của người du mục là không nhiều nên khi ghé thăm những ngôi nhà truyền thống, tôi say sưa ngắm tranh vẽ, lắng nghe những câu chuyện kể và không quên thưởng thức món thịt cừu truyền thống. Rồi tiếp đến là chăm chú xem màn kịch cưỡi ngựa đặc sắc cũng như màn biểu diễn hôn lễ Ngạc Nhĩ Đa Tư của người Nội Mông.  Địa điểm kế tiếp là ngoạn cảnh “Phủ Phật sống Ulan”, đây là nơi sống và tu hành của 1 vị đạo tử với 1 đời đức tin, được xem như thánh địa thiền định nơi trần thế. Vậy là kết thúc một ngày hoàn hảo với thật nhiều cung bậc cảm xúc.

“Thành phố ma” độc đáo

Hóa ra cái nơi mà tôi thắc mắc sao lại vắng vẻ thế chính là… thành phố ma nổi tiếng nơi đây. Ngay trong lòng Ngạc Nhĩ Đa Tư là khu phong cảnh Kangbashi với những công trình đồ sộ, không thiếu gì chỉ thiếu…người ở. Kangbashi ban đầu có nhiệm vụ là trung tâm văn hóa và tài chính của thành phố Ngạc Nhĩ Đa Tư. Đi bộ qua khu phố này, tôi có thể cảm nhận được giấc mơ về một trung tâm hiện đại chưa thành hiện thực. Những đường phố lớn rộng rãi, trung tâm mua sắm khang trang, các tòa nhà dân cư khổng lồ, ngân hàng và các trung tâm văn hóa đang ở đó, sẵn sàng đón tiếp từng lượt người đông đúc chưa bao giờ xuất hiện. Tất cả những gì tôi thấy là đường phố vắng tanh và những tòa nhà trống rỗng. Dẫu vậy, tôi vẫn thư thả dạo bộ ngắm nhìn và tận hưởng vẻ đẹp hiện đại của những công trình sáng tạo nơi đây, tận dụng cơ hội hiếm có này để thưởng ngoạn vẻ đẹp của chốn không người, tách xa sự ầm ĩ, náo nhiệt ở thủ đô Bắc Kinh. Bên cạnh bảo tàng, khu vực này còn có sân vận động Ordos Dongsheng với sức chứa 35.000 người, làng “Ordos 100” bao gồm cụm biệt thự với diện tích 1000m2, quảng trường thành Cát Tư Hãn với những bức tượng ngựa khổng lồ đứng sừng sững, thư viện có dáng 3 cuốn sách nằm nghiêng, thánh đường Kangbashi… Tất cả đều mang dáng dấp siêu thực như thành phố đến từ tương lai.

Những ngày vui rồi cũng qua, tôi đã sống trọn vẹn trong những giấc mơ từ thuở nhỏ của mình với những điểm đến hấp dẫn trong tour Khám phá Nội Mông của TransViet. Được hóa thân thành vị anh hùng dã sử trong truyền thuyết,  những trải nghiệm chỉ có trên phim, cuốn theo những bước chân của gió trong sa mạc, và thấy tâm hồn mình khoáng đạt giữa thảo nguyên bao la. Mùa hè này tôi dự định đi thêm lần nữa, bạn có muốn cùng tôi bỏ mặc sự đời để mà ngao du giữa thảo nguyên, để mà trôi trong bản tình ca du mục ru mãi ngàn năm?  

- Một chia sẻ của khách hàng TransViet _ Chị Tô Phương Hoài -

Khám phá ngay tour Trung Quốc Nội Mông độc đáo nhất hè này.